Nhân Ngư Sa Ngã (Truyện chữ) - Chương 77
Chap 77
Beta: XiaoAYi
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Rimbaud rất hứng thú với cơ thể đặc thù của sư tử: “Em nhạy cảm thật? Chẳng lẽ em không hề obe với ai khác ngoài tôi sao?”
“Không.” Bạch Sở Niên quay đầu đi.
Rimbaud vuốt ve cậu một cách dịu dàng: “Ngoan thế cơ à.”
Dương vật nóng bỏng sung huyết cương cứng lên. Nhưng khi bước vào kỳ trưởng thành, khả năng chịu đựng độ nóng của cơ thể Rimbaud đã tốt hơn đôi phần.
“Thật nóng, thật to.”
Đầu ngón tay anh lướt nhẹ qua những chiếc gai nhỏ trên quy đầu, khiến Alpha run rẩy khó mà nhịn được.
“Khi bé em rất nhẵn nhụi. Có gai… vậy tạm thời tôi không cho phép em vào cơ thể tôi.”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
“Em thủ dâm sao?”
“Không.” Bạch Sở Niên cắn môi, muốn lấy bàn tay đang nắm chặt lấy của quý mình ra khỏi đũng quần.
“Tôi sẽ dạy em.” Rimbaud hôn lên vành tai cậu, bàn tay khẽ di chuyển: “Đừng ngại, đây là việc tôi nên làm.”
Dạy cho hoàng hậu nhỏ của mình cách làm hài lòng bản thân khi anh vắng mặt mới là chuyện quan trọng. Suy cho cùng, đôi khi bản thân cũng không thể ở bên cạnh cậu mọi lúc được.
Lòng bàn tay lành lạnh lại mềm mại vuốt lên xuống dương vật nóng bỏng. Bàn tay của Rimbaud rất có lực. Những cái gai nhỏ trên dương vật Bạch Sở Niên gãi lên lòng bàn tay anh, đồng thời còn cọ lên chính mình.
“Hơi ngứa.” Anh độc thoại: “Cũng may tôi không vội đẻ trứng. Trước hết tôi muốn dạy em ít kỹ thuật. Lúc nhỏ em toàn làm bừa, chẳng qua lúc đó sức lực và thứ của em vẫn nằm trong tầm kiểm soát của tôi thôi.”
Bạch Sở Niên nghiến răng, cậu nắm chặt tay Rimbaud: “Bình thường anh cũng mê hoặc người khác thư thế này sao?”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Thấy đôi mắt đen long lanh đáng thương của sư tử con, Rimbaud nhướng mày trông vô cùng ngạc nhiên: “Em đang nói cái gì vậy, đây là đãi ngộ độc quyền của hoàng hậu. Chẳng qua là có rất nhiều Alpha đều đang đợi tôi obe với chúng và cũng sẽ có được sắc đẹp và sức khỏe như mong muốn, chúng cầu còn không được. Chúng đang tìm kiếm những viên ngọc quý giá nhất của vụ đắm tàu dưới đáy biển để cố gắng trao đổi cơ hội obe với tôi.”
Đuôi cá của Rimbaud cũng đang quấn quanh dương vật của Bạch Sở Niên.
Trông từ ngoài vẫn có thể thấy được dương vật sung huyết sắc đỏ nhạt được đuôi cá bán trong suốt quấn quanh.
Alpha vẫn còn trẻ nên kinh nghiệm tình dục vẫn chẳng được là bao, bộ phận sinh dục vẫn còn mang màu đỏ tươi non nớt. Ngoại trừ cái kích thước động trời vượt ngoài dự đoán của Rimbaud.
Bạch Sở Niên đang cố gắng nhẫn nhịn, ngửa cổ thở gấp.
“Em không cần phải kiềm giọng của mình đâu.” Rimbaud hôn lên trán cậu và dỗ dành: “Nói tôi nghe, em có thích không?”
Bạch Sở Niên quay đầu sang hướng khác. Để Omega nắm quyền làm chủ quả là một sự sỉ nhục, nhưng cậu lại luôn tự ti với dương vật to lớn khác thường mà còn có gai nhọn của mình. Thật khó để mà tưởng tượng được cái thứ to bự này mà cắm vào lỗ sinh dục non nớt của nhân ngư thì sẽ xé rách, đày đọa ruột của anh tàn tạ đến nhường nào. Rimbaud sẽ vô cùng đau đớn và cũng sẽ bị tổn thương nghiêm trọng.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Khái niệm làm tình tức là sinh sản đã ăn sâu vào tâm trí Bạch Sở Niên từ khi còn trong cơ sở đào tạo, đây là một hành vi thiếu tự do và có tính làm nhục, ngay cả khi cậu có được niềm vui và khoái cảm từ chuyện này thì cậu vẫn cảm thấy ám ảnh rằng sinh sản là chuyện không tốt.
“Tôi sẽ để em nói.” Rimbaud nâng mặt cậu lên và hôn: “Randi, tận hưởng tình dục không phải lỗi của em.”
Đuôi cá cực dài buộc chặt hai tay Alpha ra phía sau lưng, ngăn không cho cậu hành động lung tung. Chóp đuôi mảnh mai cọ xát một cách linh hoạt quanh rãnh quy đầu mẫn cảm của dương vật khiến lỗ tiểu chảy ra niêm dịch nhầy nhụa.
Một luồng khoái cảm đáng sợ cùng với sự đớn đau khi lỗ tiểu mong manh bị căng ra bùng nổ trong cơ thể Bạch Sở Niên.
“A!” Bạch Sở Niên run lẩy bẩy, chiếc cổ căng cứng gồ gân guốc xanh. Đầu óc cậu trống rỗng, nóng lòng muốn đụ thật mạnh dương vật dữ tợn kia vào trong lỗ nhỏ mềm mại non nớt kia, bắn vào thật sâu bên trong. Cậu muốn dùng tay sục hòng giải tỏa cơn dục vọng đáng sợ này, nhưng chiếc đuôi cá đầy vảy đã cuốn chặt lấy đôi tay cậu.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Tuy năng lực Xương Hóa Thép của cậu chắc hơn đuôi cá rất nhiều nhưng vẫn không giãy giụa thoát ra, có lẽ vì lo lắng sẽ làm tổn thương đến Omega, cũng có một phần nguyên do là vì cậu không muốn vùng vẫy.
Alpha đỏ hết cả mắt, chất giọng nhuốm âm mũi như mất kiểm soát: “Anh bỏ ra, tôi muốn bắn.”
Rimbaud hôn lên môi cậu: “Em phải nói ra một cách gọi mà tôi thích, tôi sẽ cho em bắn.”
“Vua.” Bạch Sở Niên nhắm mắt đáp.
“Xa lạ quá.” Rimbaud không hài lòng với cách gọi này: “Trong ngôn ngữ của loài người không còn cách gọi nào thân mật hơn sao?”
“Anh.” Bạch Sở Niên đau đến mức ngửa cổ ra dựa vào gạch men sứ: “Anh ơi.”
Nghe được chữ này thì Rimbaud vô cùng vui mừng và kích động. Đuôi anh phát sáng, rót dòng điện yếu ớt vào sâu trong lỗ tiểu dương vật sắc đỏ tươi của Bạch Sở Niên đang bị mình trói gô lại, kích thích nơi sâu thẳm nhất trong niệu đạo cậu.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Gần như là vì dòng điện kích thích, Bạch Sở Niên đã bắn tinh; đồng thời Rimbaud còn cắn lên cổ cậu và rót một luồng pheromone cực mạnh vào da của Alpha.
Cơ thể Bạch Sở Niên chợt cứng đờ, vài giây sau đã cúi đầu ngã vào cổ Rimbaud. Vì cơn kích thích đầy mãnh liệt, những giọt nước mắt chảy ròng ròng xuống cằm. Sau khi bị giày vò, hơi thở trầm thấp mà cậu thốt ra nghe gợi cảm hơn trước rất nhiều.
Một vết răng cắn hằn lên trên phần da gáy cậu, dấu răng rướm máu liền miệng. Song song với việc đến kỳ trưởng thành, dấu hiệu mà Rimbaud cắn lên đã không còn là con cá ánh lam nhỏ dễ thương khi xưa nữa mà đã hằn nên cả mảng lớn hoa văn cá mặt quỷ lòe loẹt lại hoa lệ trên da cậu, bao phủ toàn bộ vai phải và cơ ngực từ xương đòn trở lên.
Áo ba lỗ đen của Alpha ướt đẫm mồ hôi, chiếc quần tác chiến đã bị tinh dịch trắng vấy bẩn, thắt lưng chiến thuật bị nới lỏng còn lưng quần thì lộ ra một vòng eo thon gầy lại khỏe mạnh, đường cong cơ bụng đẹp mắt dính dớp dịch đặc phập phồng lên xuống.
Rimbaud nép vào trong lòng Bạch Sở Niên, nhẹ nhàng vòng tay qua cổ cậu và cọ chóp mũi vào đôi môi hơi hé mở của Alpha: “Sướng không, huấn, luyện, viên, Bạch.”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
“Đây có được coi là lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn không? Rõ ràng là anh biết tôi không muốn tổn thương anh.” Đôi tay Bạch Sở Niên bị trói chặt sau lưng bởi đuôi cá, cậu tựa cằm lên vai Rimbaud, hơi thở nóng bỏng: “Anh đang ghen sao? Bọn họ đều là học viên của tôi, ai tôi cũng coi như những bạn nhỏ thôi.”
“Đương nhiên rồi, đương nhiên là bạn nhỏ.” Rimbaud nâng cằm cậu lên: “Lúc chúng ôm em tôi thực sự không tức giận chút nào.”
“Tới khi nào thì em mới nhận ra em là của tôi?” Rimbaud hỏi cậu một cách nghiêm túc.
“‘Của tôi’ là sao?”
Rimbaud đành phải nói: “Túi nuôi con. Nhưng em lại không thích, tôi cũng rất sầu não.”
Chợt, Bạch Sở Niên rút tay ra rồi siết chặt cổ Rimbaud, cậu trở mình đè lên người anh và quỳ gối xuống đất mắng như điên: “Cái đó thì vui vẻ gì chứ! Ông đây sẽ nói cho anh biết cách gọi túi nuôi con là gì, túi nuôi con có tình cảm thì gọi là ông xã, biết chưa? Giờ thì anh đã biết chưa?”
Rimbaud bị cậu bóp đến mức ho thành tiếng: “Thực ra, khụ khụ… đó là một từ rất ấm áp, Omega Nhân Ngư sẽ gọi Alpha đẻ trứng của mình bằng cách đó, nhưng không phải tất cả Alpha… khụ.”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
“… Phải, khụ khụ, vậy thì đó phải là từ gì? Chó con nói là ‘người yêu’, tôi nghĩ nó có nghĩa là vậy… bỏ tay của em xuống khỏi cổ tôi đi Randi… tôi ra lệnh cho em.”
Bạch Sở Niên chợt dừng tay lại, chóp mũi đỏ bừng, mí mắt cũng bắt đầu đỏ lên. Đôi mắt đen của cậu được phủ một lớp gì đó trong suốt, tựa như một con thú nhỏ bé đang nhìn anh với vẻ bất lực, cậu hỏi với vẻ ngơ ngác:
“Anh nói cái gì?”
Rimbaud ho kịch liệt rồi hất Alpha đang cáu gắt xuống khỏi người mình, anh dựa vào thành bồn tắm để thở hổn hển mấy hơi: “Tôi chưa bao giờ dạy em cách kiềm chế cơn nóng giận, tôi còn tưởng rằng em không cần phải học.”
Rimbaud suy nghĩ đến lời Bạch Sở Niên vừa nói: “Ông xã. Đối với em từ đó nghe hay hơn từ túi nuôi con ư? Nhưng ‘ông’ thì không hay cho lắm, em cũng không phải già, “xã” cũng rất lạ, dịch ra sẽ là ‘người cùng chí hướng’, vậy mà khi kết hợp với nhau lại là từ mà em thích?”
(*) Thực ra gốc ở đây là đang giải thích từ “lão công”, “lão” là già, “công” là người đàn ông lớn tuổi. Nhưng mình đã đổi sang “ông xã” cho nó hợp với tiếng Việt hơn.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Nghĩ kỹ lại thì quả thực là như vậy, nhưng Bạch Sở Niên vẫn gật đầu. Văn hóa của con người Trung Quốc đã ngấm hoàn toàn vào con người cậu nên cậu cũng chỉ thích cách gọi này.
“Ít ra thì ’em xã’ còn hợp.” Rimbaud lẩm bẩm: “Hoặc là ‘anh xã’, sao lại có thể là ‘ông xã’ cơ chứ.”
“F*ck, bảo anh gọi thì cứ gọi, sao mà nghĩ nhiều thế không biết.”
Mặc dù cảm thấy rất kỳ lạ nhưng Rimbaud vẫn đáp ứng mong muốn của cậu, bởi vì xem ra là Alpha rất thích.
“Ông xã.”
Bạch Sở Niên ngồi thất thần không nhúc nhích.
“Ông xã?” Rimbaud lại gọi lớn tiếng.
Alpha vẫn không có phản ứng gì nhưng Rimbaud đã tận mắt thấy một đôi tai lông tơ trắng như tuyết lộ ra từ mái tóc đen bồng bềnh của cậu.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Rimbaud đến gần cậu, gọi lại lần nữa với vẻ thăm dò: “Ông xã ơi?”
Người Bạch Sở Niên nóng lên, cậu buông đôi tay đang nắm lấy Rimbaud ra để kìm lại những đặc trưng mất kiểm soát trên đầu mình. Nhưng Rimbaud đã rất ngạc nhiên khi nhận ra trên cánh tay mình đã hằn lên hai dấu móng vuốt mèo của cậu.
Rimbaud lật lòng bàn tay của cậu lại để nhìn với vẻ tò mò thì Bạch Sở Niên liền nắm chặt tay không cho anh nhìn.
“Cái này trông lạ quá. Lẽ nào ‘ông xã’ là công tắc gì đó sao?” Rimbaud bổ nhào vào lòng cậu: “Trái tim tôi giờ đã tan thành nước, chảy đi chảy lại trong lòng tôi, không ai lại không thích Randi, trên đất liền toàn là lông xù.”
Đây là giấc ngủ ngon nhất của Bạch Sở Niên.
Sau khi bước vào kỳ trưởng thành, khả năng chịu đựng nhiệt độ của Rimbaud đã tiến bộ rất nhiều. Bạch Sở Niên ôm anh vào lòng, cẩn thận ôm lấy eo anh rồi gối đầu vào vai anh ngủ một giấc thật thoải mái.
Cậu cảm thấy rất thư thái. Thực ra, cậu có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi nhưng dường như nó không quá quan trọng vào lúc này, cậu đã có được một thân phận mới, đó là điều mà cậu rất thích.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Đến nỗi vào sáng sớm hôm sau, khi đang đứng trên ban công, mặc trên mình chiếc áo ba lỗ đen và vươn vai, cậu hoàn toàn quên mất họa tiết cá diêm dúa lòe loẹt lớn trên vai mình.
Group chat huấn luyện viên lại bùng nổ.
Huấn luyện viên kỹ thuật – K: [Bấm để xem ảnh gốc]
Huấn luyện viên chiến đấu – Đới Ninh: “Ôi đm. Chuyện gì đây?”
Huấn luyện viên bắn tỉa – Lạc Luân Từ: “Ối lạy chúa trời trên cao, đây là ông photoshop hả?”
Huấn luyện viên kỹ thuật – K: “Hacker không bao giờ photoshop.”
Huấn luyện viên hồ sơ – Trịnh Dược: “Xem ra tối qua anh Sở rất hài lòng… ký hiệu hình con cá này là sao đây, có phải như tôi nghĩ không?”
Huấn luyện viên chiến thuật – Hồng Giải: “Ra mắt mà còn khoe ra trên cơ thể, ôi cụ nội ơi! Có tình dục cuộc sống thật tuyệt vời?”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Huấn luyện viên bắn tỉa – Lạc Luân Từ: “Thật tuyệt vời.”
Huấn luyện viên chiến đấu – Đới Ninh: “Khó mà đỡ nổi.”
Đới Ninh ở cách vách với Bạch Sở Niên, thấy góp vui với đám bạn vẫn chưa đủ đã nên nhất định phải đến tận nơi để hóng hớt. Anh ta bước ra ban công nhìn về phía Bạch Sở Niên.
Bạch Sở Niên đang đứng trong sân vườn ban công màu trắng được thiết kế theo phong cách châu Âu, tay trái luồn ra sau lưng nắm lấy khuỷu tay phải rồi vặn nhẹ, xương khớp phát ra tiếng kêu răng rắc, bờ vai duyên dáng được nắng nhuộm vàng, tựa một con mèo lớn đang khoan khoái tắm nắng.
“Waooo.” Đới Ninh bụm miệng: “Quả đúng là cậu ta đẹp xuất cmn sắc.”
Bạch Sở Niên vẫn chưa xem 99+ tin nhắn trong group chat, quay đầu lại thì thấy Đới Ninh đang đứng ở ban công bên cạnh, cậu liền nói: “Lớp học hôm nay các cậu tự chia nhau ra đi, tôi có việc rồi.”
Đới Ninh thầm nói cậu không có việc mới là lạ, nhưng ngoài miệng lại làm như thể không hay biết: “Thế à, việc gì vậy?”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Bạch Sở Niên nhặt mặt nạ lặn và bộ đồ lặn dưới chân, khóe mắt cong lên: “Đi bơi.”
Đới Ninh híp mắt: “Hôm nay chúng tôi cũng không có tiết, đi chung nhé.”
Bạch Sở Niên xua tay: “Không được, hôm nay các cậu dạy thêm cho đám nhóc ấy đi, không ai được nghỉ, tránh xa chỗ bãi biển ra cho tôi.”
Đới Ninh: “Suy – – đồi!”
Bình luận "Chương 77"
MANGA DISCUSSION
Rainbow Factory Team - Nơi đọc truyện tranh đam mỹ, BL miễn phí.