Nhân Ngư Sa Ngã (Truyện chữ) - Chương 89
Chương 89
Edid: Hạ Du
Beta: XiaoAYi
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Rimbaud đang nằm trong lòng Bạch Sở Niên lại leo lên đầu vai cậu rồi bò xuống đất theo sống lưng, anh nâng đuôi lên thật cao, chiếc đuôi cá biến đỏ, đồng thời còn nhe nanh nhọn ra đe dọa: “nowa, goon, plansy le. (Không làm, cút, để đồ lại.)”
Bạch Sở Niên ngồi dưới đất, quay đầu nhìn con cá nhỏ đang bày ra sự hung ác, cậu cầm chóp đuôi đang vểnh lên của anh lên và cuộn quanh người mình.
Gò má Rimbaud nóng lên, đuôi cá từ đỏ biến thành lam, chóp đuôi ở trong lòng bàn tay cậu cuộn lại một cách xấu hổ. Anh bò về lòng cậu, ôm cổ cậu, đuôi dài cuốn trên người cậu.
“Đi xem, giường ngủ.” Rimbaud thì thầm bên tai cậu.
Các nhân ngư dõi mắt theo hoàng hậu, nhìn cậu đứng lên và bế vua của bọn họ đi về phía tẩm cung, sau đó họ tụ lại một chỗ mà xì xào bàn tán:
“Muya bigi. (Người đàn ông anh tuấn)”
“Quaun bulli siren mimi. (Hoàng hậu nắm đuôi của Siren)”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
“Siren curel. (Siren sẽ nổi giận)”
“Quaun al jiji mua jeo? (Hoàng hậu sẽ bị ăn sao)”
“Nowa. (Sẽ không đâu)” Một nhân ngư lớn tuổi nhìn về phía tẩm cung, nói một cách ẩn ý: “Siren buligi, siren milayer. (Trên người cậu ta có mùi Siren chăm sóc, cậu ta là đứa trẻ của Siren)”
Nhìn tận mắt, tẩm cung do Rimbaud bố trí còn huy hoàng hơn nhiều so với trong máy theo dõi, bốn vách được dán đầy những trai ngọc trắng, sứa trong vỏ sò chiếu toàn bộ phòng ngủ sáng ngời một màu xanh lam.
Rimbaud ngồi trong xà cừ mềm mại rồi vỗ vỗ chỗ trống bên người, muốn Bạch Sở Niên cũng tới đây nằm.
Chiếc giường được thiết kế rất thân mật, một nửa ở trong nước, một nửa trong không khí. Bạch Sở Niên ngồi ở đầu khô ráo rồi quan sát trang trí xung quanh thật cẩn thận.
Rimbaud giới thiệu cho cậu, anh đã ra lệnh vơ vét tất cả trai ngọc trắng và ốc biển màu vàng trong hải vực về làm đồ trang trí cho tẩm cung.
Bạch Sở Niên biết được những thứ này quý giá biết bao nhiêu. Chỉ riêng xà cừ dài ba mét cậu đang ngồi lên này đây, nếu ở trên đất liền thì cũng được coi là báu vật cấp thế giới.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Cậu thấy có một chiếc đầu lâu được đặt ngay đầu giường, bên trong có nuôi một con cá nhỏ màu đỏ. Đầu lâu được đặt ở bên có nước, cá đỏ cực nhỏ nhưng nó chỉ bơi ở giữa hốc mắt, cho dù nó có thể bơi ra ngoài rất dễ dàng nhưng nó đã không làm vậy, có lẽ nó giống với chó nhỏ – thú cưng loài người trên đất liền nuôi.
“Lỗ tai của em?” Rimbaud vân vê dái tai cậu: “Tôi đã phát hiện từ lâu rồi, nhưng không nói.”
“Trước đây đau lòng quá nên để nó tịt lại rồi.” Bạch Sở Niên sờ lên dái tai.
Bị đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm khiến tâm tư Rimbaud run rẩy, anh ôm lấy cậu thật nhẹ nhàng, dùng pheromone trấn an bao cậu lại và ngâm nga một đoạn bài hát bên tai cậu.
Cấu tạo dây thanh của anh khác với loài người, anh có thể phát ra tiếng nhạc rất đặc biệt, hư ảo. Nhất thời, tâm trí Bạch Sở Niên trống rỗng, khi hoàn hồn lại thì trên tai trái cậu đã có thêm một món trang sức.
Dái tai và vành tai có hai cái lỗ mới còn đang chảy máu, nhưng Bạch Sở Niên không thấy đau. Rimbaud nhẹ nhàng liếm đi máu tươi rỉ ra trên vành tai cậu.
“Đẹp quá, đây là gì thế?” Bạch Sở Niên nhìn bóng phản chiếu trong nước, hỏi.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Trông như bộ khung xương chạm rỗng được vỏ sò trắng mài thành, ở trung tâm còn được khảm một khoáng thạch màu đen với góc cạnh bất quy tắc, dưới ánh sáng khoáng thạch là màu đen, nhưng trong bóng tối sẽ biến thành màu lam đậm.
“Xương sườn và tim của tôi.”
Bạch Sở Niên mở to hai mắt và muốn lấy chúng xuống khỏi tai mình ngay, nhưng Rimbaud đè tay cậu lại, nhìn cậu chăm chú với ánh mắt nóng bỏng: “Tôi là hôn quân.”
Lúc này, đảo Nha Trùng vẫn là buổi chiều, tiết trời quang đãng. Các đặc huấn sinh tập hợp ở phòng y tế, chờ đợi lần kiểm tra toàn thân mỗi năm một lần.
Những thằng nhóc ở căn cứ huấn luyện đều là tâm huyết của các huấn luyện viên, thường ngày huấn luyện cường độ lớn mà hải đảo lại ngăn cách với thế giới bên ngoài, cơ thể và tâm lý đều có khả năng có vấn đề.
Hàn Hành Khiêm ngồi trước bàn chuẩn đoán, anh ta khoác áo blouse trắng bên ngoài đồng phục huấn luyện viên, ống nghe đeo trên cổ, thỉnh thoảng lại liếc nhìn máy tính, Bộ Kỹ thuật nói không có bất cứ tin tức nào của Bạch Sở Niên.
Hàn Hành Khiêm quá biết tên kia đi làm cái trò gì, nhưng nghiên cứu tiếp theo của anh ta cần có mẫu máu của Kraken nên đã gửi mail đến cho bộ kỹ thuật: “Thúc giục cái tên háo sắc mất trí kia về nhanh lên.”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Lục Ngôn đặt phiếu kiểm tra sức khỏe lên bàn chẩn đoán, ngồi trước mặt anh ta và há miệng.
“Sâu răng, ăn ít đồ ngọt lại.” Hàn Hành Khiêm nói. Dứt lời, anh ta nhìn sơ qua những hạng mục khác trên phiếu khám sức khỏe của cậu: “Tỷ lệ mỡ trong cơ thể cũng quá cao, thịt thỏ.”
“Hả?” Tai thỏ của Lục Ngôn đỏ lên.
Thật ra, Hàn Hành Khiêm không cần kiểm tra kỹ là đã có thể cảm ứng được trạng thái thân thể của đối phương rồi. Sau khi ký tên xuống một vài mục trên phiếu khám sức khỏe thì đưa lại cho Lục Ngôn: “Người tiếp theo.”
Các chỉ tiêu của Tất Lãm Tinh cũng hoàn mỹ như phiếu thành tích của anh, thật sự không tìm ra một chút vấn đề nào.
“Ôi, sao chỗ nào của tôi cũng có khuyết điểm thế.” Lục Ngôn rũ tai, dụi vào hõm vai Tất Lãm Tinh mà càu nhàu.
Người tiếp theo là Tiêu Tuần, sắc mặt cậu vẫn bình thường, hai tay đặt phiếu khám sức khỏe đến trước mặt Hàn Hành Khiêm. Cậu ta ngồi trên ghế kiểm tra trông hơi mất tự nhiên, hai tay đặt thẳng trên đầu gối.
Hành Hành Khiêm không ngẩng đầu lên mà chỉ liếc mắt nhìn phiếu khám sức khỏe của cậu ta, đồng thời còn cảm ứng tình trạng thân thể của cậu: “Nhịp tim quá nhanh.”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Người Tiêu Tuần cứng lại.
Trên phiếu khám sức khỏe, cột sức khỏe tâm lý kí tên bác sĩ Samoyed, trạng thái tâm lý: Cấp C.
Trạng thái tâm lý từ ưu tới kém phân chia theo cấp bậc từ A đến C, cấp C là kém nhất. Nhưng kết quả phân tích cụ thể phải cần một ngày sau mới có thể tổng hợp xong, chỉ từ phiếu khám sức khỏe thì không nhìn ra được vấn đề gì.
Hàn Hành Khiêm: “Có chuyện gì sao?”
“Bác sĩ hỏi tôi mấy vấn đề.” Tiêu Tuần nói rất khẽ nhưng vẫn rõ ràng, cậu ta nói nhỏ: “Tôi trả lời không tốt, cho nên được C.”
Lục Ngôn đứng nghiêng ở phía sau cậu ta thì thấy dường như có gì đó kẹp ở giữa hai chân Tiêu Tuần, cộm quần ra một góc.
“Không sao cả, đây không phải là thi.” Hàn Hành Khiêm nói: “Há miệng ra.”
Tiêu Tuần nghe lời há miệng ra.
Sau đó, bỗng nhiên cổ cậu ta căng chặt, bàn tay với khớp xương rõ ràng của Hàn Hành Khiêm úp lên cổ cậu ta.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Nhiệt độ lòng bàn tay dán lên da cổ, Tiêu Tuần cứng người nhưng không hề phản kháng: “Sao vậy?”
“Xem tuyến giáp. “Hàn Hành Khiêm bình tĩnh nói.
Tiêu Tuần: “Nhưng mà người khác không cần…”
Hàn Hành Khiêm: “Tâm lý người khác cũng không kém đến cấp C như cậu.”
…
Tiêu Tuần hơi do dự: “Có phải anh còn muốn hỏi thêm vài vấn đề không… Tôi kiểm tra thấy tâm trạng của anh có 55% nghi ngờ, 44% băn khoăn và 1%…”
Hàn Hành Khiêm ngước mắt, ánh mắt sau kính gọng vàng có phần sắc bén: “Người tiếp theo.”
Tiêu Tuần sững sờ một hồi rồi cầm phiếu khám sức khỏe đi ra.
Thấy kiểm tra sức khỏe của Tiêu Tuần cũng có một chuỗi vấn đề thì Lục Ngôn đã vui vẻ hơn nhiều. Trên tâm tình đồng bệnh tương lân, Lục Ngôn chạy tới vỗ lên bả vai cậu ta, thấy xung quanh không có ai thì nhắc nhở: “Này, hình như trong quần cậu kẹp cái gì đó.”
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
Tiêu Tuần dừng chân, gò má cậu ta hơi nóng lên rồi bước nhanh đi.
“?” Lục Ngôn ngây người, lẩm bẩm: “Mình cũng không nói lớn tiếng mà, vớ mình quăng đi cũng hay kẹp ở trong quần.”
Tất Lãm Tinh đi tới xoa xoa đầu cậu ta: “Đi thôi.”
Dư quang Hàn Hành Khiêm vẫn luôn chú ý đến một miếng nhỏ gồ lên sau quần Tiêu Tuần, anh ta nắm tay đặt ở bên miệng ho nhẹ một tiếng rồi trở về trước máy tính thúc giục Bạch Sở Niên thêm lần nữa.
Bạch Sở Niên chợp mắt trong xà cừ một lúc thì thiết bị thu nhận tín hiệu bên hông hơi rung lên. Thiết bị thu nhận tín hiệu và thiết bị theo dõi máy bay không người lái dưới nước được liên kết với nhau, thiết bị thu nhận có phản ứng sẽ đại biểu cho việc đã theo dõi được các dấu hiệu sống của tế bào.
“Cưng à, tôi ở chỗ anh quá lâu rồi.” Bạch Sở Niên vỗ một cái lên mặt cố để mình tỉnh táo, vừa rồi cậu đã dồn toàn bộ lực tự chủ để kiềm chế không cho lỗ tai và đệm móng nhô ra.
“Tôi vẫn còn nhiệm vụ, đợi tôi làm xong.”
Rimbaud đứng dậy muốn đi cùng cậu nhưng lại có nhân ngư tới báo cáo với anh, nói bầy cá voi sát thủ bạo loạn vô cớ, vua phải ngăn lại ngay.
Truyện được dịch bởi Rainbow Factory
“Gặp lại sau.” Bạch Sở Niên khẽ cười, giơ một tay lên.
“Blasyu kimo. (Phù hộ cậu)” Rimbaud dán sát lòng bàn tay với cậu rồi xoay người nhảy xuống nước, bọt khí tràn ra biến thành những con sứa đi theo bên cạnh anh.
Bình luận "Chương 89"
MANGA DISCUSSION
Rainbow Factory Team - Nơi đọc truyện tranh đam mỹ, BL miễn phí.